Phương Triều

Cõi Mộng

(Gửi Trần Trung Ginh.
Nhớ Trần Chung Dung)

Gọi đủ mặt cho những đêm kỳ ngộ
Ta thông đồng ăn ở với chiêm bao
Bè bạn cũ từ trăm miền quá cố
Góp vui buồn trong giấc mộng xôn xao !
Thằng khóc, thằng cười, thằng ngạo nghễ
Đứa hờn, đứa giận, đứa tào lao...
Ông thầy xưa vội về theo lớp
Ngồi điểm danh coi thiếu đứa nào !
Dễ mua được phút còn sum họïp
Cười cợt theo hồn mộng với nhau !
Ô hay ! Hao hụt sao nhiều quá !
Kẻ sống còn thương kẻ chết nào ?
Xưa học hành thênh thang sách vở
Chân trời đâu thấy nỗi thương đau
Bè bạn đãi nhau thừa nghĩa khí
Công hầu mặc kệ đời bán rao !
Cứ tưởng đời qua như cõi mộng
Dè dâu mộng tưởng cứ hư hao !
Đời không chỉ rặt mùa hoa trái
Mà bão giông làm tổn thất đau !
Ta sống còn, bên con mắt đỏ
Thức niềm thương tiếc, ngủ chiêm bao !
Ích gì mong được thân già khú
Mời mọc hư danh, đãi tự hào !...

Được bạn: toniDzung đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Cõi Mộng"